Saturday, 8 February 2014

Nhớ bạn xưa



Chiều chiều những ngóng những trông

Qua ô cửa nhỏ cánh đồng xa xa.

Ngày ngày làm bạn với ta

Chỉ là giấy bút cùng ta chuyện trò.

Cô trò nhỏ, đầy âu lo

Bạn chưa quen hết, thầy cô ngỡ ngàng.

Xa thành phố về với làng,

Theo trường sơ tán dưới hàng cây xanh.
**

Bóng chiều đổ, lá nhớ cành

Khôn nguôi nhớ mẹ, mắt mành lệ rơi

Tôi nhớ mẹ chẳng thiết chơi,

Ngồi sau bàn nhỏ nhìn nơi chân trời.

Lớp học nhỏ, bóng chiều rơi

Bâng khuâng lòng dạ rối bời con tim.

Nhẹ như bước của loài chim,

Bạn tôi ngồi đó bóng chìm như sương.

Cậu tên gì...cười rõ thương

Nhìn tôi tha thiết như dường biết nhau...

Bạn... sao thế, khóc...có lau?

Tay chìa khăn nhỏ, nhìn nhau rối bời.

Ráng hồng phủ khắp muôn nơi

Lòng tôi như thể nhẹ vơi phần nào.
**

Hai đứa nhỏ, tuổi hoa đào

Cùng vào lớp một, cùng vào trường xa.

Bạn tôi cậu bé hào hoa

Nghịch thì rõ nghịch nhưng mà...dễ thương.

Còn tôi cô bé thường thường

Răng thì sơ tán, má hường hây hây.

Tình bạn thắm có từ đây

Mỗi khi chiều xuống vui vầy bên nhau

Bạn chạy, tôi chạy theo sau

Vòng quanh sân vắng hoa cau rụng đầy.
**

Thế rồi trời tạnh quang mây

Bom xa đạn vắng, trẻ thơ sum vầy

Cùng cha cùng mẹ từ đây.

Trường về thành phố, mây trời... bạn tôi.

Chiều tắt nắng, đèn lên rồi

Gia đình sum họp, quên ... hồi chuyện xưa.
**

Thế rồi có một chiều mưa

Nhìn cỏ ướt đẫm cau xưa rụng đầy

Có cô má đỏ hây hây

Nhớ về bạn cũ tràn đầy nhớ mong.




No comments:

Post a Comment