Saturday, 1 February 2014
Cái đẹp biểu hiện không giống nhau
Beauty exists not in sameness
February 25, 2013
by Paulo Coelho
Cái đẹp biểu hiện không giống nhau mà là khác nhau.
Ai có thể tưởng tượng được con hươu cao cổ mà lại không có cái cổ dài, hay cây xương rồng lại không có gai?
Những đỉnh núi bao quanh ta muôn hình muôn vẻ khiến cho chúng thật ấn tượng. Nếu chúng ta cố làm chúng giống nhau thì chúng sẽ không còn khiến ta ngưỡng mộ.
Sự không hoàn hảo đã khiến ta sửng sốt và thu hút ta.
Khi ta ngắm một cây tuyết tùng chúng ta không nghĩ: 'Những cành kia đáng lẽ phải dài như nhau.' Chúng ta nghĩ : 'Ồ, nó khỏe khoắn làm sao.'
Khi ta nhìn thấy một con rắn, chúng ta không bao giờ nói: 'Nó bò nằm trên mặt đất còn ta thì đi thẳng người.'
Chúng ta nghĩ: 'Chúng có thể nhỏ bé nhưng da chúng thật rực rỡ, chuyển động của chúng thật uyển chuyển và chúng tràn đầy sức lực hơn ta.'
Khi một con lạc đà đi qua sa mạc và chở ta tới nơi ta muốn, ta không bao giờ nói: 'Nó gù lưng và có hàm răng xấu xí.'
Chúng ta nghĩ: ' Nó xứng đáng để ta yêu vì nó trung thành và giúp đỡ ta. Không có nó ta sẽ không thể khám phá thế giới này.'
Mặt trời lặn luôn đẹp hơn khi nó được bao phủ bởi những đám mây đủ hình thù bởi vì chỉ khi đó nó mới phản chiếu được nhiều sắc màu của những giấc mơ và thi ca được cất lên.
Những người đáng thương thường nghĩ: 'Ta không xinh đẹp nên Tình yêu đã không đến gõ cửa nhà ta.'
Sự thật là Tình yêu đã gõ cửa. Nhưng khi họ ra mở cửa, họ không chuẩn bị để đón Tình yêu vào.
Họ đã quá bận rộn để lo cho sắc đẹp của mình, trong khi thực tế là họ vẫn ổn như thường .
Họ cố gắng để bắt chước người khác trong khi Tình yêu lại đi tìm cái thực chất.
Họ cố gắng bắt chước học theo vẻ bề ngoài mà quên mất rằng những điều tốt đẹp nhất lại đến từ bên trong.
Beauty exists not in sameness
February 25, 2013
by Paulo Coelho
Beauty exists not in sameness but in difference.
Who could imagine a giraffe without its long neck or a cactus without its spines?
The irregularity of the mountain peaks that surround us is what makes them so imposing. If we tried to make them all the same, they would no longer command our respect.
It is the imperfect that astonishes and attracts us.
When we look at a cedar tree, we don’t think: ‘The branches should be all the same length.’
We think: ‘How strong it is.’
When we see a snake, we never say: ‘He is crawling along the ground, while I am walking with head erect.’
We think: ‘He might be small, but his skin is colourful, his movements elegant, and he is more powerful than me.’
When the camel crosses the desert and takes us to the place we want to reach, we never say: ‘He’s humpbacked and has ugly teeth.’
We think: ‘He deserves my love for his loyalty and help. Without him, I would never be able to explore the world.’
A sunset is always more beautiful when it is covered with irregularly shaped clouds, because only then can it reflect the many colours out of which dreams and poetry are made.
Pity those who think: ‘I am not beautiful. That’s why Love has not knocked at my door.’
In fact, Love did knock, but when they opened the door, they weren’t prepared to welcome Love in.
They were too busy trying to make themselves beautiful first, when, in fact, they were fine as they were.
They were trying to imitate others, when Love was looking for something original.
They were trying to reflect what came from outside, forgetting that the brightest light comes from within.
taken from THE MANUSCRIPT FOUND IN ACCRA .
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment