Pollyanna
Çi h†c vào tháng chín. CuÓi cùng cô bé Çã có th‹ g¥p ÇÜ®c rÃt nhiŠu cÆu bé và
cô bé cùng tu°i mình. NhÜng cô bé vÅn tranh thû th©i gian Ç‹ thæm nh»ng ngÜ©i
bån l§n tu°i cûa mình , Ç¥c biŒt là ông Pendleton.
‘Tôi nh§
cháu l¡m, Pollyanna,’ m¶t hôm ông nói. ‘Bây gi© cháu Çi h†c rÒi tôi së không
ÇÜ®c g¥p cháu thÜ©ng xuyên n»a. Th‰ nào cháu có muÓn ljn sÓng v§i tôi không?’
‘Ông
bi‰t là cháu không th‹ mà, ông Pendleton. Cháu là cûa bác Polly!’
GÜÖng
m¥t ông trª nên buÒn rÀu. Ông nói dÎu dàng.
‘Cách
Çây nhiŠu næm, Pollyanna, tôi Çã rÃt yêu m¶t ngÜ©i. Tôi Çã muÓn mang cô Ãy ljn
ngôi nhà này và muÓn có m¶t gia Çình. ñiŠu Çó Çã không xäy ra và k‹ tØ Çó tôi
chÌ sÓng m¶t mình. ChÌ có s¿ hiŒn diŒn cûa bàn tay và trái tim cûa ngÜ©i phø n»
hay con trÈ m§i có th‹ d¿ng nên t° Ãm. ñó là lí do vì sao tôi muÓn cháu ljn
sÓng ª Çây.’
‘Ôi, ông
Pendleton! Có phäi...ông có š nói r¢ng ông ao ܧc ông... muÓn có bàn tay và
trái tim cûa ngÜ©i phø n» trong lúc này?’ Pollyanna thì thÀm.
‘—,
...Çúng, Pollyanna.’
‘Th‰
thì tÃt cä ÇiŠu Çó së ÇÜợc giäi quy‰t thôi!’ cô bé reo lên. ‘Cháu rÃt là vui!
Ông có th‹ nhÆn cä hai bác cháu nhà cháu. N‰u ông nói v§i bác Polly m†i ÇiŠu nhÜ
ông Çã nói v§i cháu , cháu ch¡c r¢ng bác Ãy së muÓn ljn!’
‘Cháu
muÓn bác Polly cûa cháu ljn Çây?’
‘TÃt
cä chúng ta có th‹ sÓng ª nhà bác Ãy n‰u ông thÃy th‰ tiŒn hÖn...’Pollyanna b¡t
ÇÀu.
Ông
Pendleton rên lên. ‘Pollyanna, tôi xin cháu , ÇØng có nói cho cô Polly vŠ bÃt
cÙ ÇiŠu gì chúng ta trò chuyŒn!’
‘TÃt
nhiên rÒi å, ông Pendleton. Cháu bi‰t ông muÓn t¿ mình nói v§i bác Ãy mà!’
Trên
ÇÜ©ng vŠ nhà, Pollyanna giäi thích cho bác sï Chilton nghe r¢ng cô không có š
làm ông Pendleton buÒn.
‘Dù
sao thì bác Polly chÙ không phäi cháu làm ông Ãy buÒn,’ cô bé b¡t ÇÀu.
‘Cháu
có š gì th‰?’
‘—,
ông ây bäo cháu ÇØng nói bÃt cÙ ÇiŠu gì v§i bác Ãy, và cháu Çoán r¢ng ông Ãy
muÓn t¿ mình nói v§i bác Ãy nhÜ nh»ng Çôi uyên ÜÖng thÜ©ng làm.’
‘ñôi
uyên ÜÖng?’
Ông
bác sï Ƕt ng¶t phanh xe låi.
‘ñó
là m¶t câu chuyŒn dÍ thÜÖng,’ Pollyanna mÌm cÜ©i. ‘ Cháu thÆm chí không bi‰t tí
gì cho ljn khi cô Nancy bäo cháu r¢ng bác Polly có ngÜ©i yêu và h† Çã cãi
nhau. Lúc ÇÀu cô Ãy không bi‰t ngÜ©i Ãy là ai. NhÜng bây gi© chúng cháu phát
hiŒn ra Çó là ông Pendleton!’
Bác sï
Chilton thä lÕng tay cÀm dây cÜÖng và quay vŠ phía Pollyanna.
‘Ông
Pendleton muÓn g¥p cháu ngày mai,’ ông nói. ‘ ñó là m¶t ÇiŠu c¿c kÿ quan
tr†ng!’
John
Pendleton rÃt hÒi h¶p khi Pollyanna ljn vào ngày hôm sau.
‘Tôi Çã
cÓ hình dung ra cháu có š gì vŠ viŒc tôi muÓn có bàn tay và trái tim cûa bá bác
cháu,’ ông nói v§i cô bé.
‘Tåi sao
Ü, Çó là vì ông và bác Ãy Çã tØng là Çôi uyên ÜÖng và cháu rÃt vui vì ông vÅn
cäm thÃy nhÜ vÆy vŠ bác Polly!’
‘Cô
Polly và tôi? ñôi uyên ÜÖng?’
‘Có phäi
là ông có š nói... ÇiŠu Çó là không Çúng?’ cô bé hÕi. Có m¶t s¿ thÃt v†ng sâu
s¡c trong gi†ng nói cûa cô bé. ‘ Có lë thÆt dÍ chÎu n‰u cä hai bác cháu ljn
sÓng v§i ông.’
‘Cháu së
không ljn m¶t mình Ü?’
‘— ,
cháu không th‹ làm th‰ ÇÜ®c, ông å! Cháu thu¶c vŠ bác Polly.’
John
Pendleton nhìn cô bé chæm chú.
‘Trܧc
khi cháu là cûa bà Ãy, Pollyanna, cháu ...là cûa mË cháu. Chính bàn tay và trái tim cûa mË cháu m§i là
cái mà tôi muÓn bÃy lâu nay!’
‘ MË
cháu!’ Pollyanna không th‹ tin vào tai mình n»a.
‘Tôi yêu
mË cûa cháu, nhÜng bà Ãy không yêu tôi, và sau m¶t th©i gian bà Ãy bÕ Çi
v§i...cha cûa cháu. Toàn b¶ th‰ gi§i cûa tôi Çã søp Ç°.’
Pollyanna
ÇÅm nܧc m¡t khi nghe câu chuyŒn.
‘Khi
cháu bܧc vào cu¶c Ç©i tôi v§i vÈ tÜÖi vui cûa cháu, s¿ vui sܧng cûa cháu, lúc
ÇÀu tôi không hŠ muÓn g¥p låi cháu bªi vì cháu nh¡c tôi nh§ vŠ mË cûa cháu.
NhÜng bây gi© lúc nào tôi cÛng muÓn g¥p cháu!’
‘NhÜng
cháu không th‹ bÕ bác Polly!’ cô bé phän ÇÓi.
‘Th‰ còn
tôi thì sao, Pollyanna? ChÌ tØ khi g¥p cháu tôi m§i ‘vui’ ÇÜ®c sÓng. N‰u cháu
trª thành con gái cûa tôi thì lúc nào tôi cÛng vui sܧng, và chúng ta së cùng
nhau chÖi trò ‘vui’ cûa cháu!’
Gi†ng
ông trª nên nhË nhàng và ông buÒn rÀu nhìn qua cºa s°.
‘NhÜng
bác Polly Çã rÃt tÓt v§i cháu. Bác Ãy Çã rÃt vui vì có cháu.’
‘Vui Ü!’
ông Çáp låi m¶t cách gay g¡t. ‘Bà bác cûa cháu không bi‰t th‰ nào là vui. Bà Ãy
luôn chÌ làm b°n phÆn cûa mình chÙ bà Ãy không thu¶c dång ngÜ©i bi‰t ‘vui’.’
‘—, dù
sao cháu cÛng vui vì cháu Çã không k‹ cho bác Polly nh»ng gì ông nói ngày hôm
qua. Cháu chÌ k‹ cho bác sï Chilton.’
‘Cháu Çã
k‹ cho ông bác sï?’
Ông
Pendlton nh°m ngÜ©i lên, rên rÌ Çau ǧn. Pollyanna t¿ hÕi không bi‰t cái chân
gÅy cûa ông Ãy Çau hay là còn m¶t ÇiŠu gì khác nữa làm phiŠn lòng ông Ãy.
No comments:
Post a Comment