Monday, 17 February 2014

Chương 9 : Người đàn ông


  Trong nh»ng lÀn Çi dåo quanh thÎ trÃn , Pollyanna thÜ©ng g¥p m¶t ngÜ©i Çàn ông. Cô bé nghï vŠ ông ta là bªi vì ông ta khá Ç¥c biŒt. Ông ta thu©ng khoác m¶t chi‰c áo khoác Çen dài và Ƕi chi‰c mÛ løa cao. Da cûa ông ta rÃt tái, món tóc båc thòi ra khÕi chi‰c mÛ. Ông ta ÇÙng rÃt th£ng và Çi rÃt nhanh, không bao gi© nhìn quanh. ñiŠu Pollyanna chú š nhÃt là ông ta lúc nào cÛng chÌ có m¶t mình ngoài con chó cûa mình. Cô bé cäm thÃy ái ngåi cho ông ta.
‘Xin chào ông.’ vào m¶t bu°i chiŠu cô bé chào ông . ‘Hôm nay là ngày ÇËp tr©i phäi không?’

NgÜ©i Çàn ông tÕ vÈ chæm chú nhìn.

‘Cô nói v§i tôi?’ ông ta hÕi.

‘Sao å , à Çúng th‰,’ Pollyanna mÌm cÜ©i.

Ông ta im l¥ng Çi ti‰p. Ngày hôm sau khi nhìn thÃy ông ta , Pollyanna låi g†i to ‘ Ngày hôm nay không ÇËp tr©i b¢ng hôm qua nhÜng cÛng khá dÍ chÎu, ông có thÃy th‰ không?’

‘Hä? —! HØm!’ ngÜ©i Çàn ông Æm Ø và Çi ti‰p rÃt nhanh. NhÜng ljn lÀn thÙ ba Pollyanna chào ông ta, ông ta ÇÙng kh¿ng låi.

‘Nghe Çây, cô bé, cô là ai, và tåi sao hàng ngày cô chào tôi?’

‘Cháu là Pollyanna Whittier, cháu nghï ông có vÈ rÃt cô đơn. Cháu rÃt vui vì ông dØng låi. Bây gi© chúng ta g¥p nhau, nhÜng cháu chÜa bi‰t tên ông.’

‘—, tÃt cä cái Çó...’ ngÜ©i Çàn ông lÄm bÄm, ti‰p tøc bܧc Çi.

LÀn sau Pollyanna g¥p ông ta khi tr©i Çang mÜa. Pollyanna chào ông v§i nø cÜ©i rång r«.

‘Tr©i hôm nay không ÇËp phäi không thÜa ông?’ cô bé chào to.’ Cháu rÃt vui vì tr©i không phäi lúc nào cÛng mÜa!’

NgÜ©i Çàn ông thÆm chí không Æm Ø hay quay ÇÀu låi. Ông ta xäi bܧc, ch¡p tay sau lÜng, th£ng vai. Pollyanna cho r¢ng ông ta không nghe thÃy cô chào. Ngày hôm sau cô chào to hÖn.

‘Xin chào ông!’ cô ríu rít. ‘ Ông không vui vì hôm nay không nhÜ ngày hôm qua à? ThÆt là dÍ chÎu khi låi ÇÜ®c nhìn thÃy ánh n¡ng m¥t tr©i!’

NgÜ©i Çàn ông ÇÙng låi và quay ngo¡t vŠ phía cô bé v§i b¶ m¥t cau có tÙc giÆn.

‘Nghe Çây, cô bé, chúng ta së giäi quy‰t vÃn ÇŠ ngay bây gi©. Tôi có nh»ng ÇiŠu cÀn phäi làm hÖn là nghe vŠ th©i ti‰t. Tôi không cÀn bi‰t tr©i có n¡ng hay không!’

Pollyanna cÜ©i rång r« . ‘Cháu cho r¢ng ông không bi‰t thÆt. ñÃy chính là lš do vì sao mà cháu nói v§i ông!’

‘Cái gì?’ ngÜ©i Çàn ông cau mày. ‘ Tåi sao cô không tìm ai Çó cùng tu°i cô Ç‹ nói chuyŒn v§i?’

‘ Cháu cÛng muÓn th‰, thÜa ông, nhÜng không có nhiŠu trÈ em quanh Çây. DÀu sao vÅn °n cä. Cháu thích nói chuyŒn cä v§i ngÜ©i l§n tu°i mà. Cháu Çã tØng ª v§i H¶i tØ thiŒn...’

‘HØm! Th‰ tôi làm cô nh§ ljn H¶i tØ thiŒn à? ThÆt là!’

Pollyanna cܩi to.

‘—, không Çâu, thÜa ông! Ông trông không giÓng ngÜ©i cûa H¶i tØ thiŒn m¶t chút nào. Ngoài ra cháu ch¡c ông tÓt hÖn nhiŠu so v§i vÈ ngoài cûa mình!’

‘—, cái Çó...’

LÀn sau khi Pollyanna g¥p ngÜ©i Çàn ông, ông ta dØng låi và nói :’ Chào cháu, Pollyanna Whittier! ñ‹ tôi báo cho cháu bi‰t rõ r¢ng tôi Çã bi‰t hôm nay tr©i n¡ng!’

Sau lÀn Çó ngÜ©i Çàn ông luôn chào Pollyanna. ThÆm chí l©i chào ng¡n ngûi Çó còn làm cho Nancy ngåc nhiên trong m¶t lÀn cô Ãy Çi cùng Pollyanna.

‘ Chúa Öi, cô Pollyanna! Có thÆt là ngÜ©i Çàn ông Çó Çã nói v§i cô?’

‘ ñúng, bây gi© ông Ãy luôn th‰.’

‘Th‰ cô có bi‰t ông Ãy là ai không?’

Pollyanna l¡c ÇÀu. Pollyanna nh§ ra r¢ng ông ta chÜa bao gi© cho Pollyanna bi‰t tên.

‘NhÜng ông ta cÛng chÜa bao gi© nói v§i bÃt kÿ ai!’ Nancy nói, mª to m¡t. ‘Ông ta là John Pendleton. Ông ta sÓng m¶t mình trong ngôi nhà l§n trên quä ÇÒi Pendleton. ñó là ÇiŠu bí Än. Ông ta thÆm chí không thuê ÇÀu b‰p. Ông ta æn ª hotel ba b»a m¶t ngày. Tôi quen m¶t bà hÀu bàn æn tÓi ª Çó. Bà ta nói ông Ãy luôn g†i nh»ng món rÈ nhÃt trong th¿c ÇÖn.’

‘ThÆt khó khæn Ç‹ trä tiŠn æn khi mà họ là ngÜ©i nghèo,’ Pollyanna nói. ‘ Cha cháu và cháu thÜ©ng æn LJ và cá xay. Gia Çình cháu thÜ©ng nói thÆt vui vì cä nhà thích æn LJ! Có phäi ông Pendleton cÛng thích LJ phäi không, cô Nancy?’

‘Ai thèm quan tâm ông ta có thích nó hay không? Ông Pendleton là ngÜ©i giàu nhÃt thÎ trÃn này! Ông ta có th‹ æn nh»ng b»a æn thÎnh soån n‰u ông ta muÓn! Ông ta còn tiêu rÃt nhiŠu tiŠn Ç‹ Çi du lÎch nܧc ngoài ÇÃy.’

‘—, ông ta ch¡c Çã cho nhà th© h‰t cä tiŠn cûa mình,’ Pollyanna nói. ‘ Có lë ông ta là m¶t nhà truyŠn giáo!’

‘ HØm!’ Nancy nói. ‘ ThÆt là lå lùng là ông ta Çã nói chuyŒn v§i cô!’

No comments:

Post a Comment