Monday, 17 February 2014

Chương 11 : Trên đồi Pendleton





Trên ÇÜ©ng vŠ nhà Pollyanna nhìn thÃy con chó cûa ông Pendleton. ThÜ©ng thì con vÆt Çó yên l¥ng và không tÕ thái Ƕ gì, nhÜng hôm nay nó sûa rÃt to và chåy Çi chåy låi gi»a Pollyanna và bãi cÕ phía trܧc. Nó dÜ©ng nhÜ muÓn bäo cô bé Çi theo nó. Ông chû cûa nó Çâu? Pollyanna tìm ÇÜ®c ông ta ngay sau Çó. Ông ta Çang n¢m ở dưới ÇÃt dܧi chân ÇÒi.

‘Ông Pendleton! Ông bÎ Çau phäi không?’

‘Cô không cho r¢ng ta n¢m Çây cho vui ÇÃy chÙ? Ông nói giÆt gi†ng rÒi nhanh chóng xin l‡i. ‘Tha l‡i cho tôi . Tôi bÎ gÅy chân.’ Ông th†c tay vào túi và ÇÜa cho cô bé mÃy chi‰c chìa khóa. ‘Cháu có th‹ ljn nhà cûa ta và g†i cho bác sï Chilton ÇÜ®c không? Tên ông ta ª trên t© giấy cånh các sÓ ÇiŒn thoåi. Bäo ông ta ljn Çây ngay!’

‘—, ông Pendleton! M¶t cái chân bÎ gãy! ThÆt kinh khûng! Cháu rÃt vui vì ljn...’

‘Vì chúa, nhóc con! Cháu có th‹ thôi nói và giúp ta ÇÜ®c không?’ ông van vÌ.

Pollyanna chåy ljn ngôi nhà, g†i bác sï và quay trª låi trong vòng vài phút.

‘Cháu rÃt vui vì tìm thÃy ông Ãy!’ cô bé nói v§i ông bác sï khi ông ta ljn.

‘Tôi cÛng vÆy,’ ông bác sï xác nhÆn.

NhÜng vì giúp ông Pendleton nên Pollyanna bÎ mu¶n b»a tÓi. Cô bé phäi chåy suÓt d†c ÇÜ©ng vŠ nhà.

‘Tôi thÆt vui vì g¥p cô! Cô Çã ª Çâu vÆy? ‘ Nancy la lên.

Pollyanna k‹ cho Nancy vŠ cu¶c phiêu lÜu trên ÇÒi Pendleton.

‘—, cô thÆt may m¡n vì bác cûa cô Çã Çi rÒi nên không th‹ m¡ng cô ÇÜ®c!’

‘Bác Polly Çi rÒi?’

‘ñúng. NgÜ©i em h† ª Boston ch‰t nên bà Ãy Çi d¿ Çám tang. Tôi cho r¢ng chúng ta ch¡c là së vui vì chÌ có chúng ta ª Çây, trong ngôi nhà này trong vài ngày t§i.’

‘NhÜng cô Nancy, cô không th‹ vui vì Çám tang! Ch¡c së phäi có nh»ng lÀn cô không th‹ chÖi trò Çó ÇÜ®c!’

Khi cô Polly trª vŠ, ÇÙa cháu gái låi có m¶t yêu cÀu Ç¥c biŒt Ç‹ xin.

‘Bác Polly, bác có phiŠn lòng không n‰u cháu lÃy m¶t ít chân bò hÀm cho m¶t ngÜ©i không phäi là bà Snow? ChÌ m¶t lÀn này thôi? Ông Ãy bÎ gÅy chân...’

‘Ông Ãy? GÅy chân? Pollyanna, låi chuyŒn gì xäy ra v§i cháu lúc này vÆy?’ cô Polly tra hÕi.

‘—, cháu quên nói cho bác. Chä là cháu thÃy ông Ãy n¢m trên ÇÃt, ông Ãy ÇÜa cho cháu chìa khóa Ç‹ t§i nhà ông Ãy, vì th‰ cháu có th‹ g†i bác sï và...’

‘Không sao, Pollyanna,’ bà bác Çang rÃt mŒt mÕi nói. ‘ CÙ lÃy chân bò hÀm, n‰u cháu muÓn. Th‰ ngÜ©i cháu nói là ai vÆy?’

‘Ông John Pendleton!’

Cô Polly hÖi nh°m ngÜ©i lên trên gh‰.

‘John Pendleton!’

‘Vâng, bác bi‰t ông ta à?’

‘Cháu quen ông ta à , Pollyanna?’

‘— vâng, bác Polly. Bây gi© ông Ãy luôn nói chuyŒn v§i cháu. Ông Ãy trông ác nhÜng ông Ãy thÆt s¿ có tÃm lòng tÓt!’

Cô bé quay ngÜ©i Ç‹ Çi.

‘ñ®i Çã, Pollyanna!’ bà bác g†i. ‘Ta Ç°i š. CuÓi cùng ta muÓn cháu Çem cho bà Snow chân bò hÀm. Ta không quan tâm ljn viŒc gºi chân bò hÀm cho ông Pendleton.’

‘NhÜng bác Polly! ChÌ m¶t lÀn này thôi! Nh»ng cái chân gÅy së chóng lành hÖn. Bà Snow së còn Óm lâu . N‰u bác không thích ông Pendleton thì cháu së bäo ông Ãy là cháu gºi chân bò hÀm cho ông Ãy chÙ không phäi là bác.’

Cô Polly nhìn cô bé m¶t cách chæm chú. ‘ Ông ta không bi‰t cháu là cháu cûa ta chÙ?’

‘—, không Çâu, cháu chÜa bao gi© nói cho ông Ãy bi‰t.’

‘Th‰ thì rÃt tÓt. Cháu có th‹ mang chân bò hÀm ljn ch‡ ông ta . NhÜng nh§ Çäm bäo r¢ng cháu không ÇÜ®c nói Çó là cûa bác gºi.’

‘Ôi cám Ön bác, bác Polly!’ cô bé nói m¶t cách mØng r«. Cô bé chåy vào b‰p Ç‹ lÃy món chân bò hÀm và chåy nhanh ra khÕi nhà mà vÅn nh§ không Çóng sÀm cºa .

No comments:

Post a Comment