Rồi có một
ngày bạn sẽ bị phán xét
Lương tâm bạn
phán xét?
Hay người đời
phán xét?
Bạn sợ điều
nào hơn?
Nhưng mà bạn
có lương tâm không
Hay chỉ ham một
cái danh hão?
Rồi có một
ngày trước khi ra đi
Bạn có tự hỏi
cuộc đời này điều gì là quí giá nhất?
Hãy sống thực
với mình
Để đừng bao
giờ hối tiếc.
Hãy sống chậm
thôi
Để lắng nghe
được tâm hồn mình.
Rồi có một
ngày cuộc vui phải tàn
Bạn có tự hỏi
khi nhìn vào khoảng trống xa xăm,
Bạn đã đang
tâm, hay bạn chẳng nỡ đành
Vùi dập số
phận một con người yếu ớt hơn,
Bạn đã giẫm
nát họ hay chìa tay ra cho họ
Khi mà cuộc
đời này đòi hỏi bạn phải nghĩ suy.
Rồi có một
ngày nhìn vào đôi mắt của trẻ thơ
Bạn có tự hỏi
lòng mình còn thanh thản?
Vì lòng tham,
vì sự đớn hèn, vì sự vô cảm
Mà bạn đã
giết chết niềm tin vào con người,
Bạn đã giết
chết tương lai của trẻ thơ.
Bạn chính là
kẻ giết người.
Liệu trên đời
này có tồn tại một giống gọi là người,
Mà không bao
giờ có một ngày tự hỏi lòng mình một câu như thế?
No comments:
Post a Comment