Người ta bảo đã
yêu là không thể tỉnh táo.
Người ta bảo
yêu là chỉ đi theo tiếng gọi của con tim.
Người ta bảo
yêu là như thể không có ngày mai.
Người ta bảo
yêu là phải cháy hết mình.
Thế rồi sau khi
đã cháy hết mình
Thì cuộc đời
còn lại là gì?
Tro tàn hay hoa
hồng?
Thế rồi vẫn
yêu và vẫn thấy có cả ngày mai,
Lòng bỗng thấy
vấn vương
Nghi ngờ.
Thế rồi sau khi
ngất ngây theo tiếng gọi của con tim,
Mới choàng
tỉnh, thấy cuộc đời này
Đâu chỉ có hoa
hồng.
Thế đã yêu thì
sao lại nói là phải tỉnh táo?
Sau cuộc tình
tàn mới rõ mình chưa biết yêu.
Bởi cảm xúc
qua đi thì còn lại gì
Còn lại gì để
ràng buộc hai người đã ‘cháy’ khi yêu?
Tro hay hoa
hồng?
Không cần biết
tro hay hoa, chỉ cần hiện tại yêu nhau là đủ?
Bạn chọn hoa
hồng?
Thế thì bạn
đã yêu tỉnh táo
Vì bạn đã lựa
chọn khi yêu.
Người biết yêu cần
tỉnh táo để giữ gìn tình yêu.
Người không sợ
yêu,
Không sợ khổ
đau khi yêu,
Dám đấu tranh cho
tình yêu,
Là người dũng
cảm..
Họ là người
tỉnh táo,
Chỉ là trái
tim họ luôn đập nhanh hơn người khác mà thôi.
No comments:
Post a Comment