Ngày bé thơ
Tôi hay tha thẩn
bên hồ
Dưới gốc cây
gạo*
Xù xì
Đen mốc.
Sau tết
Trời se lạnh
Hoa gạo
Cháy đỏ trên
cành khô đen
Trụi lá.
Hoa như những chùm lửa hồng
Sưởi ấm
Rét nàng Bân.
Hoa như những
chiếc đèn lồng
Tiễn xuân.
Hoa gạo chỉ
đẹp
Khi ở trên cành.
Hoa như người
con gái
Dung dị hiền
hậu
Nhẫn nại chờ
Cuối xuân.
Tôi thường hay
ngửa cổ
Ngắm hoa gạo
tít trên cao.
Hoa ơi sao lại
ở nơi cao thế?
Bà bảo muốn
thấy hết vẻ đẹp hoa gạo
Con phải ngắm
từ một nơi xa .
Cây hoa gạo đẹp
Khi đứng cô đơn
hữu tình
Giữa chốn yên
bình của trời và mây
Và khi con ngắm
hoa gạo cháy đỏ
Tình nước non
trao gửi thấm vào lòng con.
* cây gạo bên hồ Gươm cạnh đền Ngọc sơn
No comments:
Post a Comment