Cha mẹ sinh con
trời sinh tính,
Dậy con
từ thủa còn thơ,
Nhưng
bản tính con người khó dời.
Chỉ khi ra đời
gặp sóng gió
Mới
thấu hiểu lời răn của mẹ cha.
Chỉ khi làm cha
mẹ rồi mới tỏ
Để
rồi ngậm ngùi hối hận thương mẹ cha.
**
Là con hiếu thảo
Đâu phải là
cúi đầu nghe dạy bảo.
Người con ngoan
là
phải tự suy xét gần xa,
Học điều khôn
từ
bài
học mà người đời trả giá.
Đứa con chính
chắn
Phải biết học
bài học thất bại từ chính mẹ
cha:
Điều con cái phải chứng kiến hay chịu đựng cha mẹ
chúng,
Điều cha mẹ
chúng phải chứng kiến hay chịu đựng con cái,
Mà
không thể cản ngăn,
Thì luôn nhớ
đó làm điều răn,
để sau này nuôi dạy con, ta phải tránh.
**
Con đường con đi
là tự con chọn lựa.
Hạnh phúc
còn có phần của sự mắn may.
Đừng lảng
tránh
dù có gặp đắng
cay,
Đừng bỏ giữa chừng
dù có vấp
ngã.
**
Dù chuyện gì
có xảy ra trên thế gian
Con cũng chẳng
thể
trối bỏ được mẹ cha,
Cha mẹ cũng
chẳng thể
từ bỏ
được con.
Đó là số phận
may mắn hay cay đắng?
**
Thế thì con ơi
hãy
vì ngày mai của
chính bản thân mình,
Mà giác ngộ
Để sống có trách
nhiệm,
Tranh
đấu
Vì hạnh phúc
của con và của
những người mà con thương yêu.
No comments:
Post a Comment