Friday, 21 March 2014
Trích từ 'Người truyền giáo
2010 / blog Paulo Coelho
Tuần này để kỉ niệm gần ba năm cuốn sách năm trong Danh sách sách bán chạy nhất của thời báo New York times, bạn thấy đoạn văn hội thoại dưới đây giữa chàng chăn cừu và nhà truyền giáo trên đường đi tới kim tự tháp.
'Tại sao chúng ta phải lắng nghe trái tim mình?' chàng trai hỏi khi họ dựng xong lều trại ngày hôm đó.
'Bởi vì trái tim bạn ở nơi nào thì nơi đó bạn sẽ tìm thấy kho báu của mình.'
'Nhưng trái tim tôi đang rối bời,' chàng trai nói. 'Nó có những ước mơ của nó, nó trở nên đa cảm và biến thành niềm si mê một người phụ nữ vùng sa mạc. Nó hỏi tôi nhiều điều và làm tôi mất ngủ nhiều đêm khi tôi nghĩ về cô ấy.'
'Đó là điều tốt. Trái tim của bạn đang sống. Hãy cứ lắng nghe điều mà nó nói.'
'Trái tim tôi là một kẻ phản bội,' chàng trai nói với nhà truyền giáo khi họ dừng để cho các con ngựa nghỉ. 'Nó không muốn tôi tiếp tục.'
'Điều đó có lí. Theo bản năng nó sợ rằng trong lúc đeo đuổi ước mơ của mình bạn có thể đánh mất hết mọi thứ mà bạn đã giành được.'
'Thế thì tại sao tôi lại phải lắng nghe trái tim mình?'
'Bởi vì bạn sẽ không bao giờ còn có thể giữ được yên bình nữa. Thậm chí nếu bạn giả vờ không nghe thấy điều nó mách bảo bạn thì nó vẫn cứ sẽ luôn ở đó, trong lòng bạn, nhắc lại với bạn về điều mà bạn đang nghĩ về cuộc sống và về thế giới này.'
'Ngài có ý nói là tôi nên lắng nghe thậm trí nếu đó là phản nghịch?'
'Sự phản bội là một điều mà bạn không ngờ khi nó đến. Nếu bạn biết rõ trái tim mình, nó sẽ không bao giờ có thể làm điều đó với bạn. Bởi vì bạn biết mơ ước và mong đợi của nó và bạn sẽ biết làm thế nào để đối phó với nó.'
'Trái tim tôi sợ rằng nó sẽ phải chịu khổ đau,' chàng trai nói với nhà truyền giáo vào một đêm khi họ đang nhìn lên bầu trời không trăng.
'Hãy bảo trái tim bạn rằng nỗi sợ khổ đau còn đáng sợ hơn chính bản thân nỗi khổ đau. Và rằng chẳng có trái tim nào mà không từng khổ đau khi nó đi tìm kiếm ước mơ của mình. Bởi vì mỗi một cái hệ lụy của cuộc tìm kiếm là một cuộc đụng độ với chúa trời và với muôn đời.'
'Mỗi một hệ lụy của cuộc tìm kiếm là một cuộc đụng độ với chúa trời,' chàng trai bảo với trái tim mình.
'Mỗi người trên trái đất đều có một kho báu đang đợi họ,' trái tim của chàng trai nói. ' Chúng tôi, những trái tim của con người, hiếm khi nói về những kho báu này, bởi vì con người không còn muốn đi tìm kiếm nó nữa. Chúng tôi chỉ còn nói về chúng cho trẻ em mà thôi. Sau đó chúng tôi chỉ đơn giản là để cho cuộc sống trôi đi theo hướng của chính nó, theo số phận của chính nó. Nhưng thật bất hạnh chỉ có rất ít người đã đi theo con đường đặt ra cho họ - con đường đi tới số phận của họ và tới hạnh phúc. Hầu hết mọi người nhìn thế giới như là một nơi nguy hiểm và bởi vì họ làm thế cho nên thế giới thực sự hóa ra thành nơi nguy hiểm.
'Vì thế chúng tôi, những trái tim của con người, cần phải nói nhiều hơn và dịu dàng hơn. Chúng tôi không chỉ không bao giờ thôi nói mà còn bắt đầu hi vọng rằng có những từ mà chúng tôi nói sẽ không bao giờ còn phải nghe : chúng tôi không muốn con người đau khổ bởi vì họ không đi theo trái tim của mình.
Trích 'Nhà truyền giáo'
---------------------------
2010
Celebrating this week ALMOST THREE YEARS in the New York times Bestseller List, you find below parts of the dialogue between the shepherd boy and the Alchemist on the way to the pyramids.
“Why do we have to listen to our hearts?” the boy asked, when they had made camp that day.
“Because, wherever your heart is, that is where you’ll find your treasure.”
“But my heart is agitated,” the boy said. “It has its dreams, it gets emotional, and it’s become passionate over a woman of the desert. It asks things of me, and it keeps me from sleeping many nights, when I’m thinking about her.”
“Well, that’s good. Your heart is alive. Keep listening to what it has to say.”
“My heart is a traitor,” the boy said to the alchemist, when they had paused to rest the horses. “It doesn’t want me to go on.”
“That makes sense. Naturally it’s afraid that, in pursuing your dream, you might lose everything you’ve won.”
“Well, then, why should I listen to my heart?”
“Because you will never again be able to keep it quiet. Even if you pretend not to have heard what it tells you, it will always be there inside you, repeating to you what you’re thinking about life and about the world.”
“You mean I should listen, even if it’s treasonous?”
“Treason is a blow that comes unexpectedly. If you know your heart well, it will never be able to do that to you. Because you’ll know its dreams and wishes, and will know how to deal with them.
“My heart is afraid that it will have to suffer,” the boy told the alchemist one night as they looked up at the moonless sky.
“Tell your heart that the fear of suffering is worse than the suffering itself. And that no heart has ever suffered when it goes in search of its dreams, because every second of the search is a second’s encounter with God and with eternity.”
“Every second of the search is an encounter with God,” the boy told his heart.
“Everyone on earth has a treasure that awaits him,” his heart said. “We, people’s hearts, seldom say much about those treasures, because people no longer want to go in search of them. We speak of them only to children. Later, we simply let life proceed, in its own direction, toward its own fate. But, unfortunately, very few follow the path laid out for them—the path to their destinies, and to happiness. Most people see the world as a threatening place, and, because they do, the world turns out indeed, to be threatening place.
“So, we, their hearts, speak more and more softly. We never stop speaking out, but we begin to hope that our words won’t be heard: we don’t want people to suffer because they don’t follow their hearts.”
From “The Alchemist”
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment