Wednesday, 30 April 2014

Thu sang



 
Triền đồi vắng
Trong nắng
Tràn đầy
Gió heo may.
Cỏ cây
Ngất ngây.
Bụi sim
Rải rác đó đây,
Sót lại
Đốm tím
Trong đám cỏ cây.
Em gái
Thơ ngây
Gặp thấy
Đôi bông hoa sim tím
Mới hé
Đọng sương sớm
Trong đám cỏ gầy.
Thu sang.




Cây gạo



 
Ngày bé thơ
Tôi hay tha thẩn bên hồ
Dưới gốc cây gạo*
Xù xì
Đen mốc.

Sau tết
Trời se lạnh
Hoa gạo
Cháy đỏ trên cành khô đen
Trụi lá.

Hoa như những chùm lửa hồng
Sưởi ấm
Rét nàng Bân.
Hoa như những chiếc đèn lồng
Tiễn xuân.

Hoa gạo chỉ đẹp
Khi ở trên cành.
Hoa như người con gái
Dung dị hiền hậu
Nhẫn nại chờ
Cuối xuân.

Tôi thường hay ngửa cổ
Ngắm hoa gạo tít trên cao.
Hoa ơi sao lại ở nơi cao thế?
Bà bảo muốn thấy hết vẻ đẹp hoa gạo
Con phải ngắm từ  một nơi xa .

Cây hoa gạo đẹp
Khi đứng cô đơn hữu tình
Giữa chốn yên bình của trời và mây
Và khi con ngắm hoa gạo cháy đỏ
Tình nước non trao gửi thấm vào lòng con.



* cây gạo bên hồ Gươm cạnh đền Ngọc sơn 

Mùa hoa xoan



 
Con đường đất nhỏ
Uốn lượn
Giữa ao làng
Giữa ruộng vườn
Hàng xoan cao vút
Viền con đường.

Ngày ngày
Đến trường
Qua hàng xoan ấy.
Tháng ba
Mùa hoa xoan nở
Tím nhạt nhòa như khói .
Hương hoa xoan
Phảng phất trong mưa xuân
Bồn chồn trong se lạnh.
Chùm hoa xoan
Gửi hồn theo gió xuân
Đâu gửi theo ong bướm.

Xoan ơi sao gọi là sầu đâu?
Trong mưa xuân gió thoảng
Làn mưa hoa tím nhạt nhòa
Rơi rơi
Rải dọc con đường.
Chấm hoa tím li ti
Theo gió
Đậu tóc ai.
Hương hoa ngọt lành
Gieo vào lòng ai
Nỗi vấn vương xao xuyến mong manh.
Như sầu đâu?

Mùa đông lạnh giá
Giữa cánh đồng
Mênh mông
Chỉ nhìn thấy cành xoan trĩu quả vàng
Trơ trọi không lá.
Chiều đông
Bên bếp lửa hồng
Bà nội ngồi lần tràng hạt xoan.
Kể chuyện tình sầu đâu.

Tháng ba về
Mùa hoa xoan tím nhạt sương khói
Bâng  khuâng  man mác
Nhuộm tím mơ màng cả hồn quê.
Nhuộm tím mơ màng cả tuổi thơ.
Sầu đâu?




Bông cỏ may



 
Con đường mòn nhỏ
Vắt qua đồi vắng.
Bông cỏ may
Nghiêng theo gió
Màu  nâu tím nhạt sương khói.
Nhòa trong  nắng
Hoa cỏ may nở
Mơ màng như giăng tơ.

Ngày hai buổi
Em qua con đường này
Tới trường.
Đồng lúa xanh, hồ nước bạc
Ruộng đậu, bãi khoai
Trải rộng dưới chân đồi.
Trời xanh mây trắng
Nắng nhạt nhòa
Đưa em đi
Bồng bềnh giữa đồi cỏ may.
Áo quần em
Vương đầy
Hoa cỏ may.
Ngày ngày.

Bông cỏ may
Vương đầy
Sao em có thể quên?
Bông cỏ may
Vương đầy
Nỗi xao xuyến
Của tuổi thơ ngây.



Chuyện của gió



 
Một lời nói lỡ
Mà xót đau một đời,
Một phút không kiềm chế
Mà hối hận không tả xiết thành lời.

Em biết mà
Anh đã yêu em biết nhường nào
Em biết mà
Những giây phút ngọt ngào ta bên nhau.

Thế thì sao ta lại chẳng thể
Cho nhau một cơ hội nữa?
Thế thì sao
Tất cả lại vụt tắt?

Gió thì thào
Tình yêu là thế
Có những điều tình cờ
Hé lộ con người.

Có những khoảnh khắc
Nhận biết được lòng người.
Có những giây phút
Thấy bức tường thành tình yêu chỉ xây từ sương khói.

Gió bất chợt
Tắt phụt ngọn đèn
Mà ta đã từng nâng niu gìn giữ
Trong đêm đen.