Tặng các bạn 8e,9e,10n Việt Đức
Ngày ấy đến
giờ bốn mươi năm rồi đấy,
Bạn tôi thủa
ấy tuổi trăng tròn,
Hà nội khi xưa
thanh bình phố vắng
Trường lớp xưa
nghèo nhưng chẳng vắng tiếng cười đâu.
Bạn và tôi
cùng nhau qua những năm tháng ấy,
Những năm tháng
của khó khăn và đói nghèo,
Nhưng tâm hồn
vẫn trong veo.
Ngày ra trường bạn và tôi đã biết thẹn thò,
Nhưng mà vẫn
chưa biết hẹn hò.
Chúng mình chia
tay nhau lưu luyến ướt hàng mi.
Bạn ơi
Chúng ta từ
muôn nẻo đường đời,
Ngày gặp lại
Mắt nhìn nhau
rạng ngời,
Tấm lòng đầy
vơi,
Nhưng vẫn giữ
lời hẹn ước
Tình bạn của
mái trường xưa,
Dù dòng đời
cho ta
Mỗi người một
số phận,
Đắng cay hay
ngọt ngào.
Bạn giờ là ai?
Tôi giờ là ai?
Chúng ta chẳng
cần biết,
Mà chỉ nhận
nhau qua hình bóng của ngày xưa.
Tôi chỉ còn
nhớ
Bạn của tôi
xinh đẹp,
Bạn của tôi
đáng yêu,
Bạn của của
tôi hào hiệp,
Bạn của tôi
nghịch lắm...nhưng mà ...dễ thương.
Chúng ta cùng
yêu Hà nội,
Yêu mái trường,
yêu lớp học,
Kính trọng
thầy và cô.
Chúng ta gặp
lại để rồi bịn rịn chia tay.
Bạn , tôi chốn
mây trời
Muôn nơi, khắp
nẻo,
Chân bước đi mà
lòng chẳng nỡ rời,
Dạ rối bời như
chơi vơi.
Hẹn ngày gặp
lại chốn đâu nơi?
Thoi đưa năm
tháng bốn mươi năm nữa,
Bạn ơi khi ấy
chốn đôi nơi
Người đi kẻ ở
nẻo đường đời,
Xin bạn hãy
giữ tình xưa ấy
Trường ấy bạn
tôi , bạn của ngày xưa.
27/8/2014
No comments:
Post a Comment