Thursday, 8 January 2015
Duyên, nợ và niềm kiêu hãnh
Tôi yêu và được yêu.
Có người phụ nữ nào
Mà chẳng muốn hạnh phúc với người mình yêu?
Tôi không tìm kiếm sự giàu sang ở nơi anh
Tôi không tìm kiếm quyền lực ở nơi anh.
Tôi cần anh, tâm hồn và cả thể xác.
Tôi không muốn xẻ chia anh với ai,
Anh , người đi cùng tôi tới tương lai.
Nhưng có một ngày,
Trái tim anh chia năm xẻ bảy.
Ai chọn con đường của mình thế nào là quyền của họ
Tôi không phán xét.
Lựa chọn con đường của tôi
Là ở tôi.
Dù khó khăn gian khổ gì tôi cũng không hối hận nhìn lại.
Ngẩng cao đầu, tôi lặng lẽ ra đi.
Tự mình băng bó trái tim rỉ máu .
Nhìn tương lai
Không sợ hãi mà chỉ tò mò,
Tôi mỉm cười, bình thản cất bước.
Rồi một ngày nhìn lại,
Tôi thấu hiểu
Hạnh phúc thật mong manh .
Giữ gìn nâng niu chỉ một người cũng chẳng thể làm được,
Níu kéo, giận hờn, oán trách cũng chẳng thể thay đổi được điều gì.
Duyên phận có thì xui khiến ta gặp nhau,
Nợ đời còn thì kéo giữ ta ở lại.
Phúc hay họa là cái cách ta nhìn cuộc đời,
Cho đi cũng là cách ta nhận được,
Hạnh phúc là ở tâm của ta.
Tấm tình chân thực đằm thắm
Là kho báu của người phụ nữ.
Sự khôn ngoan và lòng vị tha
Là vũ khí sắc bén của người phụ nữ.
Sự hấp dẫn
Là vẻ đẹp của người phụ nữ,
Duyên thầm mặn mà
Là trang sức lộng lẫy nhất của người phụ nữ,
Nhưng niềm kiêu hãnh
Mới là ánh hào quang của người phụ nữ.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment