Tết này nơi xa
xăm
Nhớ quê mình
chốn ấy,
Như lá rụng về
cội
Như nước chảy
về nguồn.
Tình xa khơi
biển lớn
Theo con sóng
mênh mang
Gió xô cuộn
sóng nước
Kết hạt dưới
mặt trời
Lẩn vào trong
mây trắng
Theo gió đi muôn
nơi.
Tình là mưa
mùa xuân
Cành non đâm
chồi lộc.
Tình là mưa
mùa hạ
Cánh đồng xanh
ngất ngây.
Tình có phải
bão giông?
Đồng cỏ hoa tan
tác.
Bão tan trời lại
hửng.
Dưới cỏ cây
xác xơ
Mầm xinh nụ chợt
hé
Đón mưa chờ ngẩn
ngơ.
Tình ta và
chốn cũ
Như duyên phận
ngàn thu.
Quê hương dâu bể
trải
Người phiêu bạt
xứ người.
Tình người
chốn quê cũ
Là chỉ thắm
thiên thu,
Khâu lành vết
thương cũ
Xóa đi những
hận thù
Người thương
người, người ơi.
No comments:
Post a Comment