Tuesday, 29 January 2019
Tha thứ
Cuộc đời này vốn dĩ là một dòng sông,
Chảy ngoằn ngoèo uốn khúc.
Đừng cố ép đường phải luôn là thẳng,
Chỉ cần ta đã cố gắng hết mình.
Thế giới bao la, ta chỉ là hạt cát.
Cuộc đời này vốn dĩ luôn không công bằng
Đời tất sẽ nhiều đau khổ.
Đời quá ngắn so với dòng thời gian,
Cớ sao mãi không thể thanh thản
Cứ khắt khe giày vò hoài bản thân?
Đừng tính toán chi li những điều nhỏ nhặt,
Ta chẳng thể hoàn hảo nhưng ta có thể chân thành,
Ta có thể không giàu có nhưng có thể sống lạc quan,
Ta muốn giải thoát nhưng không bán linh hồn cho quỷ dữ.
Đã cố gắng hết mình thì cũng nên mỉm cười với số phận
Dù số phận chưa nở nụ cười.
Hãy rộng lượng với bản thân mà tha thứ
Sau tất cả những việc ta đã làm với cuộc đời.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment