Nhà em xóm ấy
rìa cuối làng
Dậu thưa mướp
quấn trổ hoa vàng,
Con đường đất
nhỏ bao bờ dậu
Cỏ xanh chừa
lối anh đi về .
Nơi ấy ao làng
trong mát mẻ
Hàng tre rợp
bóng chặn nắng hè
Đồng không nắng
rọi như đổ lửa
Người, trâu tìm chốn tạm nghỉ trưa.
Anh dựa cán
cày ngắm hoa vàng
Áo em nhập
nhòa trong bóng nắng
Tiếng em rộn
cười trong trưa vắng
Túm tóc đuôi
gà cột khăn mùi xoa.
Rồi một ngày
buộc phải đi xa
Chỉ một lời
thôi muốn nhắn nhủ mà,
Sao phận sao
thời cứ lỡ nhịp
Để rồi thời
gian cứ thấm thoát qua.
Xuân ấy cuối
vụ đồng vàng ruộm
Anh về nơi ấy
tìm hoa vàng
Cảnh xưa khác
quá đâu còn thấy
Chẳng thấy
hàng tre , chẳng thấy ao.
Đường lớn, nhà
cao rào bao kín
Ngỡ ngàng sao khéo chọn ngày về?
Dậu thưa mướp
quấn chỉ còn trong kí ức
Thủa ấy xa
rồi, chuyện dĩ vãng ngày xưa.
No comments:
Post a Comment