Xe người bán
hoa chở cúc vàng
Chở mùa thu đi
rải từng con phố.
Nắng theo người
về trong vắt như điểm tô
Hương theo gió về
lưu luyến vương mọi nẻo.
Lá sấu rải
vàng hè nơi con phố nhỏ
Xao xác tiễn
chân người ấy bịn rịn đi xa.
Dây tơ lòa xòa
che mắt ai sau khung cửa cũ,
Chùm quả lúng
liếng đong đưa cùng giọt nắng trong gió thu.
Lá trên cành rúc
rích cười trong gió sớm
Bởi gió nghịch
ngợm kéo váy ai bay bay.
Hàng sấu rậm
rì xưa cũ chẳng đổi thay
Chẳng khi nào muốn ghen hờn với sắc màu của trời thu ấy
Trong và xanh
thăm thẳm .
Bỗng...trời hờn
mà nổi cơn giông quạt gió,
Xua mây về che
bớt màu của trời thu.
Mây òa khóc
thành cơn mưa nhỏ
Giọt mưa ấy sao long lanh, trong lành, ai có tỏ?
Bởi đó là giọt
nước mắt của mùa thu, người ơi.
No comments:
Post a Comment