Tháng ba năm ấy lâu lắm rồi
Chùa Hương khi ấy vắng vẻ thôi
Bạn, tôi theo lớp đi thưởng ngoạn
Chốn trời tiên cảnh giữa trần gian.
**
Sông nước mênh mang trải ngút ngàn
Cỏ lau lúp xúp viền quanh núi
Hòn lớn hòn nhỏ đứng chắn ngang.
Hoa gạo cháy đỏ rìa chân núi
Cành gạo khô đen soi bóng mình.
Dê núi lang thang lưng chừng núi
Tháp cổ mái cong đứng chơi vơi
Núi non lởm
chởm in nền trời.
Rừng mơ chiều nắng
như sực tỉnh
Sắc vàng nhuộm
óng rừng xuân sang.
Đò gầy lặng lẽ trôi theo hàng.
**
Đường về,
chiều vắng, cảnh tĩnh mịch
Ráng đỏ hoàng
hôn rực cuối trời
Khí núi sương
lạnh thoảng đâu đó
Thả tay chạm
nước lắng nghe lòng.
Này cô gái trẻ
tuổi trắng trong
Giữa chốn trời
mây in bóng nước
Mái chèo nhẹ
khua lay động trời
Dạ sao bồi hồi
không nỡ bước
Bịn rịn ngoái
trông đò chiều rơi.
Bạn ơi nào
biết ngày trở lại,
Đi chùa sao dạ mãi
xốn xang?
No comments:
Post a Comment