Cứ khóc đi em
Khóc như thể
là trận lụt lịch sử của đời người,
Trút hết gan
ruột khổ đau theo dòng nước ấy,
Khóc vì nỗi
dại khờ cả tin khi yêu,
Để lòng
em rồi sẽ thanh thản mà nhạt phai dần.
Đừng ủ giữ
Mà tím gan
ruột hay thẫn thờ tái tê.
Để thù
hận chứa chất.
Cứ thật thà, dũng
cảm mà tha thứ cho bản thân đi em,
Vì đã trót
một lần yêu dại khờ.
Em có biết?
Em có biết?
Bầu trời này
ngoài mặt trời còn vô vàn những vì sao khác nữa,
Không phải là
trăng đâu mà phải là sao cơ.
Rồi một ngày
Trái tim em sẽ
lại rộng mở,
Yêu ai đó...
Và ngôi sao ấy
sẽ đáp lại em với cả tấm lòng.
No comments:
Post a Comment