Saturday, 31 October 2015

Kiss the rain




Giọt mưa trên những búp lá,
Hối hả tràn xuống...
Nhạt nhòa con đường
Tới lớp.
...Là cơn mưa đầu mùa
Của mùa hè năm ấy...
***
Cơn mưa bất chợt
Ào đổ xuống
Khi em đang luống cuống
Với chồng sách trên tay.
Thì khi ấy
Ai đó
Đỡ giùm...
Rồi kéo em chạy như bay
Trú mưa
Dưới hiên nhỏ
Trông sang hàng cây
Ngất ngây trong mưa.
Là anh đứng đó
Chàng trai xa lạ
Mà nụ cười thân thương.
Là khi đó
Em biết
Hình bóng anh
Cùng với nụ cười của anh
Sẽ mãi trong con tim
Dịu dàng chứa chan của em.
***
Chúng mình đứng bên nhau
Ngắm mưa
Rơi trên lá
Ngắm hàng cây hớn hở
Ướt sũng trong mưa.
Tiếng cười của chúng mình
Lẫn trong mưa.
Là khi ấy
Lần đầu tiên
Cũng là lần cuối cùng
Em biết về anh.
***
Những giọt mưa
Ào xuống ...
Cơn mưa đầu mùa khi ấy...
Mãi chỉ là kỉ niệm.
Hàng cây dưới mưa...
Lưu giữ kỉ niệm
Kỉ niệm trong tim
Hình bóng của một thời để nhớ
Về những giọt mưa đầu mùa.



Friday, 30 October 2015

Mưa đầu mùa

Khi cơn mưa đầu mùa
Ào rơi trên lá
Rửa trôi bụi của trời,
Khi những giọt mưa đọng trên lá
Sau cơn mưa
Long lanh như những viên pha lê,
Khi chúng mình trú dưới gốc me già
Mưa hắt đọng giọt trên mi
Hơi lạnh thấm qua khe áo
Khẽ rùng mình,
Là khi ấy
Lưu giữ kỉ niệm trong tâm
Nỗi xao xuyến của tuổi thanh xuân
Tràn đầy trong anh và em.
***
Tiếng cười trong trẻo của em
 Ánh mắt long lanh của em
Như những giọt pha lê kia
Sau cơn mưa đầu mùa ấy,
Tràn đầy trong anh.
Và khi ấy
Anh biết
Những kỉ niệm này
Sẽ theo anh đi mãi.
***
Ánh mắt dịu dàng của anh
Lời nói ấm áp của anh
Như hơi ấm của làn gió xuân
Xua cái lạnh của cơn mưa đầu mùa thoảng qua,
Tràn đầy trong em.
Là khi ấy
Em biết
Những kỉ niệm này 
Sẽ theo em đi mãi.
***
Tuổi thanh xuân
Với bao kỉ niệm không quên
Không thể nào quên.
Và khi ấy
Những kỉ niệm ấy
Chúng cứ trẻ mãi
Như tuổi thanh xuân của chúng mình,
Chúng cứ còn mãi
Với tuổi thanh xuân của chúng mình.
Bởi vì
Chúng mãi mãi đồng hành cùng tuổi xuân của cuộc đời một con người.





Cơn mưa cuối thu




Mưa thu rơi muộn
Khuya,
Gió ào ào
Xô cành trút lá
Những chiếc lá sót lại cuối mùa.

Cuối con phố nhỏ hút heo
Bóng ai vội vã
Men theo hiên mái
Biến vào trong đêm.

Ngọn đèn đường
Treo góc hẻm
Khi mờ khi tỏ
Dưới làn mưa hắt xiên.

Trong ngõ vắng,
Gác mái
Đèn nhà ai vẫn thắp
Soi tỏ
Lối về.

Mưa ngớt dần.
Tiếng mưa lộp bộp
Gõ trên mái
Như bước chân ai
Dẫm trên thang gác cũ,
Như tiếng gọi của ai
Sau cánh cửa cũ.

Mưa cuối thu
Lạnh buốt
Nhắn nhủ ai
Sớm quay về...





Lỗi của ai?





Có những người đàn bà
Cứ mãi dại khờ khi yêu?
Họ chẳng thể lớn lên cùng với tình yêu?
Họ chẳng thể trưởng thành cùng với năm tháng?
Và những người đàn ông của họ
Lần lượt đến rồi lại đi...
Đấy là lỗi của ông trời?
Của số phận?
Hay của những người đàn ông kia?




Cứ khóc đi em





Cứ khóc đi em

Khóc như thể là trận lụt lịch sử của đời người,

Trút hết gan ruột khổ đau theo dòng nước ấy,

Khóc vì nỗi dại khờ cả tin khi yêu,

Để lòng em rồi sẽ thanh thản mà nhạt phai dần.

Đừng ủ giữ

Mà tím gan ruột hay thẫn thờ tái tê.

Để thù hận chứa chất.

Cứ thật thà, dũng cảm mà tha thứ cho bản thân đi em,

Vì đã trót một lần yêu dại khờ.

Em có biết?

Bầu trời này ngoài mặt trời còn vô vàn những vì sao khác nữa,

Không phải là trăng đâu mà phải là sao cơ.

Rồi một ngày

Trái tim em sẽ lại rộng mở,

Yêu ai đó...

Và ngôi sao ấy sẽ đáp lại em với cả tấm lòng.




Thursday, 29 October 2015

Dáng đứng Việt nam

Lê Anh Xuân


Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhứt
Nhưng Anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăng
Và Anh chết trong khi đang đứng bắn
Máu Anh phun theo lửa đạn cầu vồng.
Chợt thấy anh, giặc hốt hoảng xin hàng
Có thằng sụp xuống chân Anh tránh đạn
Bởi Anh chết rồi nhưng lòng dũng cảm
Vẫn đứng đàng hoàng nổ súng tiến công
Anh tên gì hỡi Anh yêu quý
Anh vẫn đứng lặng im như bức thành đồng
Như đôi dép dưới chân Anh giẫm lên bao xác Mỹ
Mà vẫn một màu bình dị, sáng trong
Không một tấm hình, không một dòng địa chỉ
Anh chẳng để lại gì cho riêng Anh trước lúc lên đường
Chỉ để lại cái dáng - đứng - Việt - Nam tạc vào thế kỷ:
Anh là chiến sỹ Giải phóng quân.
Tên Anh đã thành tên đất nước
Ôi anh Giải phóng quân!
Từ dáng đứng của Anh giữa đường băng Tân Sơn Nhứt
Tổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân



Nhớ con sông quê hương

 Tế Hanh

Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Toả nắng xuống lòng sông lấp loáng
Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi?
Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi!
Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu

Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy
Bầy chim non bơi lội trên sông
Tôi giơ tay ôm nước vào lòng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
Hình ảnh cô em đôi má ửng hồng...

Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng "miền Nam"
Tôi nhớ không nguôi ánh sáng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết...
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
Hình ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy, lòng tôi như suối tưới
Quê hương ơi! lòng tôi cũng như sông
Tình Bắc Nam chung chảy một dòng
Không gành thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của tình thương

6-56 


Hương Thầm

 Phan Thị Thanh Nhàn


Cửa sổ hai nhà cuối phố
Không hiểu vì sao không khép bao giờ.
Đôi bạn ngày xưa học cùng một lớp
Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa.

Giấu một chùm hoa sau chiếc khăn tay,
Cô gái ngập ngừng sang nhà hàng xóm,
Bên ấy có người ngày mai ra trận

Họ ngồi im không biết nói năng chi
Mắt chợt tìm nhau rồi lại quay đi,
Nào ai đã một lần dám nói?

Hoa bưởi thơm cho lòng bối rối
Anh không dám xin,
Cô gái chẳng dám trao
Chỉ mùi hương đầm ấm thanh tao
Không dấu được cứ bay dịu nhẹ.

Cô gái như chùm hoa lặng lẽ
Nhờ hương thơm nói hộ tình yêu.
(Anh vô tình anh chẳng biết điều
Tôi đã đến với anh rồi đấy...)

Rồi theo từng hơi thở của anh
Hương thơm ấy thấm sâu vào lồng ngực
Anh lên đường
Hương thơm sẽ theo đi khắp

Họ chia tay
Vẫn chẳng nói điều gì
Mà hương thầm thơm mãi bước người đi.


Wednesday, 28 October 2015

Heo may và mùa thu



Trời xanh cao vời vợi

Rắc vàng qua kẽ lá,

Gốc sấu đen sù xì

Hứng giọt vàng phù du.



Áo ai lượn trước gió,

Tóc ai xòa che mi ,

Mắt người đưa theo gió

Gặp thoáng nhìn dưới mi.



Bước chân nhỏ qua phố

Lá xào xạc trong gió

Lá xao xác chân thềm

Lá rải vàng phố nhỏ.



Hương gì thơm rất nhẹ

Rải thầm trong heo may.

Hương hoa lá cỏ cây?

Theo gió vào phố vắng?



Heo may chỉ là gió?

Heo may chở mùa thu?



Heo may đâu là gió?!

Đâu chỉ của mùa thu?!

Ấy là bước chân nhỏ

Rón rén thoảng ngập ngừng.

Ấy là ánh mắt thoảng

Da diết thoáng ngập ngừng

Ấy là nụ mới hé

Chúm chím thoảng ngập ngừng.

Trái tim người trai trẻ

Trên hè, phố “Mùa thu”.