Saturday, 30 May 2015

Làm sao bây giờ

Khi ấy nhịp đập của con tim
Tự lắp vầng hào quang cho chàng hoàng tử của lòng mình
Tự thiếp vàng lấp lánh cho vầng hào quang.
Sự mách bảo của cái đầu
Đã lùi bước trước si mê ảo tưởng.
Để rồi em nhận lời lấy anh.

Cuộc sống thường ngày bao ưu phiền phải lo,
Có những điều tưởng nhỏ mà chẳng hề nhỏ.
Chúng mình đã va chạm,
Chúng mình đã cãi vã.

Anh muốn chiến thắng em trong từng việc nhỏ,
Bằng những trận cãi vã, bằng những lấn lướt.
Anh đâu biết vầng hào quang kia đang rụng dần, rụng dần,
Giống như những ảo tưởng của em đang mất dần, mất dần.

Giá như mà trong mỗi xung đột nhỏ
Anh chỉ cười thật rộng lượng - rộng lượng,
Rồi lựa lời tìm sự thỏa hiệp cho chúng mình,
Thì vầng hào quang kia của chàng hoàng tử,
Cứ mãi lấp lánh, lấp lánh trong con tim của em.

Chàng hoàng tử của em năm nào
Chỉ như đắp bằng bùn đất.
Cơn gió hanh khô lạnh thổi,
Bùn đất rụng tả tơi,
Chỉ còn là một đám bụi đường .
Cơn mưa rào ngắn ngủi,
Bùn đất nhão nhoét chảy,
Chỉ còn là một vũng bùn nhạt dần theo dòng nước trôi.

Em phải làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ sống nốt cuộc đời này
Chúng mình chỉ là hai cái bóng đi bên nhau?




No comments:

Post a Comment