Wednesday, 2 December 2015

Mơ ước



 
Cuộc đời là thế.
Có những điều ta thực sự không muốn
                                               Mà vẫn thôi thúc ta phải làm ,
Có những điều ta thực sự muốn
                                               Mà không dám hay không thể nhận.
Đôi khi
Lồng son gác tía với người này
Lại là chốn lao tù của người kia.
Không phải ai cũng hiểu.
Đôi khi
Ta muốn bộc lộ
Nhưng giữa chừng nghẹn lại, lặng câm
Chỉ những giọt lệ kia cứ trào ra không sao cầm nổi.
Đôi khi
Ta uất ức
Mà buộc phải nén lòng,
Nén cả những giọt lệ chỉ chực trào dâng.
Đôi khi
Ta chỉ còn biết
Cắn răng ứa máu
Lê chân bước...
**
Người an phận than cuộc đời này thật vô nghĩa,
Người băn khoăn nghĩ phải chăng ta không biết mình muốn gì?
Tôi muốn cuộc đời này không thể là vô nghĩa,
Tôi biết rõ điều tôi muốn là gì,
Nhưng vẫn còn chút hoảng sợ chưa dám thú nhận
Bởi nghi ngờ dũng khí của chính mình.
**
Để rồi,
Trọn cả cuộc đời này lòng tôi vẫn thầm đau đáu
Mơ ước có được
                             Người
Cùng nắm tay tôi, lại đi những bước đầu tiên.
Bởi cuộc đời này có đâu- chỉ- vài khúc ngoặt
Cần phải dấn thân đi những bước đầu tiên.